Bi kịch gia đình – Phần 3

0

Cô từng yêu một người khi còn học cấp ba nhưng rồi mối tình đầu ấy vội vã ra đi khi gia đình cô phá sản, cha cô vỡ nợ. Hoàn cảnh bi đát đến mức cả nhà bị đẩy ra đường, tứ cố vô thân phải ở nhờ nhà họ hàng trong sự coi thường, ánh mắt khinh khi cùng lời bàn ra tán vào của những cái miệng hay bàn chuyện đời. Điều đầu tiên cô học được từ cuộc đời có quá đớn đau cho một đứa trẻ mười tám tuổi không? Cô hiểu rằng tình yêu đầu chỉ đến với cô vì tiền mà cha cô có; tình nghĩa được đo đếm bằng số tiền trong ví hay trong két chứ không phải tình cảm và có được tôn trọng là khi trong túi có nhiều tiền hay rất nhiều tiền chứ không phải chuẩn mực đạo đức.

money 1 1024x686 - Bi kịch gia đình - Phần 3 - vong-luan-xa, viet-lach, truyen-dai
Vòng luân xa,bi kịch, gia đình

“Anh không thể yêu một người đến nhà cũng không có để ở thì làm sao có tương lai!”.

“Nhưng anh yêu em mà. Đúng không?”

“Yêu mà không có tiền thì sống thế nào hả em?”, nói dứt lời người con trai ấy lao xe vút đi.

Ừ, làm gì có tương lai với một kẻ đến nơi trở về cũng không còn. Thế là anh ra đi không một lần ngoái nhìn cô gái nhỏ đứng chết lặng trong cơn mưa cuối ngày. Buốt giá, đơn độc.

Cha cô cũng vì quá tin người, tin vào tình bạn kéo dài suốt ba mươi năm kia sẽ bảo vệ ông khỏi toan tính, lọc lừa của thói đời nhưng ông lầm. Lầm to! Kẻ ông hết lòng tin tưởng và bảo vệ đã không ngần ngại xô ông vào vực thẳm của nợ nần, thua lỗ… để một ngày ngân hàng đến tịch biên hết gia sản, đuổi vợ con ra khỏi nhà chẳng mang theo gì ngoài bộ đồ dính người. Đời là thế, người là thế! Dối trá, lừa lọc, xô ngã nhau để giành lấy ích lợi về phần mình mà chẳng ngại ngần hay nghĩ suy về đạo đức.

thing 29 - Bi kịch gia đình - Phần 3 - vong-luan-xa, viet-lach, truyen-dai
Vòng luân xa,bi kịch, gia đình

Từ tiểu thư chỉ biết học và học, nay trong tay chẳng còn gì khiến mọi thứ trở nên trống rỗng. Suy nghĩ trống rỗng, cả cơ thể buông thõng chỉ chực chờ ngã gục trước nơi từng được gọi là “nhà”. Cú sốc đầu đời quá lớn, lấy đi biết bao cảm xúc nơi cô gái, giết chết cả những thứ chưa kịp hình thành nơi tâm hồn. Sức tàn phá của nó thật ghê gớm, như một quả bom thực sự, chúng cày nát, phá hủy toàn bộ những niềm tin, giết chết hy vọng của một người trẻ, một trái tim chưa biết đến những cảm xúc ngọt ngào của tình yêu, của giá trị đạo đức thật sự.

Vừa kịp bước chân vào ngưỡng cửa Đại học đã phải từ bỏ cả đoạn đường dài hứa hẹn tương lai sáng lạng để bươn chải giữa đời. Cô gái với tâm hồn non nớt ấy làm gì biết thói đời, làm gì hiểu lòng dạ con người thế nào là thâm sâu, là hiểm ác.

Bạn bè động viên, thầy cô nhắn nhủ không thiếu điều gì; họ chỉ mong cô gắng gượng mà đừng bỏ cuộc, việc học là quan trọng. Bao lời khuyên, bao sự giúp đỡ từ những bàn tay ấm áp cũng khiến cô bình tâm lại. Bao nhiêu căm phẫn cô nuốt vào lòng, nỗi đau của cha, nước mắt của mẹ nâng cô dậy, cho cô sức mạnh để đặt từng bước chân non nớt lên con đường mang tên “Đường đời”. Cuộc đời dạy cho cô nhiều thứ và cũng lấy đi nhiều thứ như một lẽ hiển nhiên mà học phí thì chưa khi nào rẻ.

“Con buồn à?”

“Vâng, nhưng cũng thế thôi mẹ nhỉ!”

“Ừ, thôi thì gắng lên con à!”

Cô thở dài khi nghe lời mẹ an ủi, đấy là những lời an ủi mà bà còn có thể nói với cô lúc này. Dù ít ỏi nhưng vẫn hơn cha cô đã không cất lời nào kể từ ngày hôm đó. Cô vẫn nhớ như in câu nói cuối cùng từ cha mình:

“Con lên phòng đi, việc của người lớn, để cho cha giải quyết.”

thing 55 - Bi kịch gia đình - Phần 3 - vong-luan-xa, viet-lach, truyen-dai
Vòng luân xa,bi kịch, gia đình

“Hôm qua sao không đi học?”, tiếng thầy Trưởng khoa bên tai khiến cô giật mình.

“Em không thích thì không đi thôi.”, cô nói với vẻ bất cần.

“Thích hay không thì em vẫn phải đi học đầy đủ. Tôi biết vì sao em như thế nhưng đó không phải là lí do cho những điều sau này em sẽ hối tiếc.”

“Còn gì để tiếc ạ? Có còn gì đâu thầy?”, vừa nói ánh mắt nhìn xa xăm, vô vọng.

“Em còn tương lai. Tiền bạc mất thì tìm lại, đánh mất cuộc đời thì tìm làm sao hả em?”, giọng thầy khuyên nhủ cũng phần nào khiến cô bình tâm hơn, suy nghĩ kĩ cho từng quyết định của mình.

“Em sau này ra sao thì do em chọn vào lúc này cả đấy thôi!”, thầy tiếp lời.

“Vâng, em hiểu.”

Người thầy ấy là người đã động viên cô rất nhiều, cùng các bạn giúp cô lấy lại những kiến thức trong thời gian vắng mặt. Mọi người cùng nhau giúp cô, mỗi người một ít nhưng điều đó vô tình tạo nên một niềm tin nơi trái tim non với một vết thương quá lớn, tưởng như có thể nuốt chửng cả con người cô. Người thầy vì cô mà xin giùm các giảng viên khác cho cô tham gia lớp trở lại bởi số ngày nghỉ đã vượt quá quy định. Đấy là người mà về sau cô luôn nhớ và kính mến với vị trí một đứa học trò.

Carmen

Châu Carmen Nguyễn - Business Development & Sales. Với hơn 10 năm làm việc trong lĩnh vực marketing & sales các ngành mẹ và bé, thời trang cao cấp và bán lẻ. Và hơn 5 năm trong hoạt động đào tạo. Là thành viên của The Unbeaten Team (TUT).