Sự sống – Phần 9 (Ngoại truyện)

0

Tôi nhìn thấy sự sống của mình mong manh như bong bóng xà phòng, rất đẹp nhưng sẽ nhanh chóng vỡ tan trong một buổi chiều hanh hao nào đó mà không hề báo trước.

B54A4451 1024x683 - Sự sống - Phần 9 (Ngoại truyện) - viet-lach, dien-cuong-nhu-carmen

Tôi thức dậy khá sớm dù hôm nay là một ngày nghỉ. Thân thể như rã rời vì cuộc chơi đêm qua. Tôi cố nhắm mắt thêm một lúc nhưng rồi trở dậy rất nhanh vì thứ vị đắng ngắt trong miệng.

Trên nền sứ trắng của chiếc bồn rửa mặt, máu lẫn nước bọt tạo thành một thứ chất lỏng nhầy nhụa khiến người khác không khỏi kinh tởm khi nhìn thấy. Thứ chất lỏng nhớp nhúa giữa máu hoà lẫn thành thứ màu cam, có những cục máu đông đỏ thẫm và những sợi đỏ, dài và rất mảnh. Chúng là những thứ âm thầm thoát ra khỏi cơ thể tôi trong từng giấc ngủ và đôi lúc khi tôi không ngủ. Thứ chất lỏng đáng sợ ấy vẫn còn vương trên cằm thành một vệt đỏ, kéo dài từ đôi môi và đọng trên khoé miệng. Nhìn vào gương, tôi thấy sự sống đang dần rời bỏ cơ thể mình.

Gương mặt không quá xinh đẹp nhưng cũng khiến vài người phải theo đuổi giờ đây như tượng sáp, trắng bệch trong tấm gương. Đôi mắt như trũng sâu và thâm quầng như người mất ngủ nhiều ngày. Tôi nhìn thân thể trần truồng của mình trong gương mà nước mắt ầng ậc trào ra trong vô thức.

Tôi không phải là người béo nhưng đã từng đầy đặn với những đường cong đáng yêu nhưng giờ đây, trong gương tôi như thân cây chết, khô quắt queo với những chiếc xương sườn nhô ra đầy đáng sợ. Ngực tôi từng đáng yêu bởi nét tròn trịa, căng mẩy nay trở nên chán nản, teo tóp trên bộ ngực trơ xương. Những chiếc xương quai xanh thanh mảnh đầy gợi cảm giờ đây hõm sâu, khô cằn sự sống. Tôi từng rất hồng hào và đầy sự sống mà giờ đây tôi thấy sợ hãi mỗi khi nhìn ngắm bàn tay mình. Những đường gân xanh nổi rõ dưới lớp da mỏng đến chằng chịt, chúng hằn lên cả những ngón tay gầy guộc nay chỉ còn là những đốt xương.

14543577 1109946569091505 928796984 n - Sự sống - Phần 9 (Ngoại truyện) - viet-lach, dien-cuong-nhu-carmen

Đứng dưới vòi sen, dòng nước ấm đổ từ trên xuống cuốn trôi những giọt nước mắt đang theo nhau tràn khỏi đôi mắt đỏ ngầu. Tôi thấy mình bất lực. Thật sự bất lực. Trong khi có thể tự thân làm rất nhiều điều, chân có thể đi rất nhiều nơi, môi có thể hôn rất nhiều người nhưng sự sống của chính mình lại không thể làm điều gì hơn ngoài việc đứng yên nhìn chúng rời khỏi mình qua từng ngày một cách chậm rãi. Một thứ cảm giác đáng sợ và nỗi đau ấy như mũi dao đâm vào da thịt, ngày một nhiều hơn, ngày càng sâu thêm. Thứ cảm giác chịu đựng như mọt trò tra tấn tinh thần dã man nhất tôi từng biết. Nhìn thời gian đi qua mang theo sự sống rời khỏi cơ thể quả thật chẳng khác nào những đòn roi da đánh thằng vào tâm trí. Ấy thế mà tôi vẫn đứng yên, nhìn sự việc diễn ra từng ngày, từng giờ một cách lặng thinh.

Trò vui đêm qua với bia rượu khiến thân thể đau nhức bởi từ lâu, cơ thể tôi đã không thể bài tiết chất độc tốt như trước kia. Chúng khiến tay tôi đau đớn đến dường như không thể cử động, những ngón tay sưng lên, căng phồng. Sau trò vui đêm qua, sáng nay từng vũng máu chảy từ mũi tôi khi tôi cố tống thứ vị đắng ngắt khỏi miệng. Có quá nhiều máu. Chúng như thế một thời gian dài. Một mình tôi biết.

Khi nước đang chảy trên thân thể tôi, thì dưới chân là thứ chất lỏng giữa nước và máu. Căn bệnh khiến tôi yếu đuối, mong manh hơn và những vết thương trở nên khó lành lặn hơn nhiều lần. Máu đang chảy ra từ bên dưới. Chu kỳ của tôi luôn kéo dài bởi khả năng hồi phục dường như đã rời bỏ thân thể này từ lâu. Tôi quỳ trên sàn, co rùm người lại với hai cánh tay ôm chật lấy chính mình và khóc trong nỗi tuyệt vọng đến khốn cùng. Tôi không muốn chết.

Tôi còn khao khát nhiều lắm, tôi còn mơ ước nhiều lắm!

B54A4493 1024x683 - Sự sống - Phần 9 (Ngoại truyện) - viet-lach, dien-cuong-nhu-carmen

Tôi muốn nói với người tôi yêu rằng tôi yêu họ cho dù điều đó là không được cho phép. Tôi muốn thu vào mắt những núi non trùng điệp của Himalaya, những máu sắc tươi thắm của Nepal, những bình yên của Kathmandu,… Tôi còn nhiều mơ ước chưa thể thực hiện, tôi còn nhiều đam mê chưa hoàn thành,… Tôi còn nhiều lắm, còn nhiều lắm những dở dang…!

Tôi nhìn thấy sự sống của mình mong manh như bong bóng xà phòng, rất đẹp nhưng sẽ nhanh chóng vỡ tan trong một buổi chiều hanh hao nào đó mà không hề báo trước. Có lẽ, một ngày nào đó, vào một buổi chiều nắng vàng ruộm trên bãi cỏ, khi đang thưởng thức tách trà thơm nồng thì sự sống sẽ rời khỏi tôi một cách nhẹ nhàng như thế! Nhẹ nhàng như thế! Chỉ như một giấc ngủ vừa kéo đến. Giấc ngủ đến trọn đời.

Tôi thấy bất lực đến tận cùng và tuyệt vọng như rơi vào vực thẳm đen tối của địa ngục. Tất cả rồi phải kết thúc, cuộc đời ai cũng đến lúc phải dừng lại nhưng tôi thấy đớn đau khi cuộc đời phải dừng lại khi còn quá sớm và bỏ lại quá nhiều những nuối tiếc không tên. Xin một lần cho tôi gọi tên người tôi yêu, xin một lần cho tháng năm này được tiếp nối để nhiều thêm những niềm vui và hạnh phúc.

Xin một lần…

Carmen

Châu Carmen Nguyễn - Business Development & Sales. Với hơn 10 năm làm việc trong lĩnh vực marketing & sales các ngành mẹ và bé, thời trang cao cấp và bán lẻ. Và hơn 5 năm trong hoạt động đào tạo. Là thành viên của The Unbeaten Team (TUT).