Sau sóng gió là bình yên – Phần 12

0

Những người có thể khiến ta tổn thương kỳ thực là những người ta vô cùng yêu thương, đôi lúc có thể vì họ mà hy sinh một vài điều thuộc về bản thân. Ấy thế mà, lắm khi tình yêu ấy chẳng được đền đáp bằng những chân thành hay trân quý đúng mức. Có lẽ, đó là khi với họ yêu thương ấy trở nên tầm thường, thừa thãi và nhàm chán đến chẳng còn chút giá trị hay đáng nghĩ đến dù một thoáng chốc.

DSC 0016 1024x685 - Sau sóng gió là bình yên - Phần 12 - viet-lach, khi-chung-ta-yeuTôi từng đi qua những giông bão giữa một ngày nắng đẹp và mùa xuân ấy đột nhiên trở thành một mùa đông tàn khốc nhất với niềm tin sụp đổ, trái tim tan nát thành hàng ngàn hàng trăm mảnh vụn. Chúng tung tóe trước mắt như những hạt pha lê đỏ thẫm, từ đó chảy ra một thứ chất lỏng bao phủ lấy tất cả, kể cả tôi và những suy nghĩ trong đầu. Tôi từ vui vẻ bỗng trở nên tức giận, oán trách tất cả. Tôi căm ghét những người hạnh phúc hơn mình, tôi hằn học với những ai nhìn mình bằng ánh mắt hiếu kỳ hay những câu quan tâm mang tính xã giao, tôi hận kẻ gây ra vết thương cho mình, tôi tức giận với cả cuộc đời này một cách vô lý. Tất cả thật vô lý nhưng lúc ấy tôi lại ấu trĩ đến mức không nhận ra chính mình và những suy nghĩ lệch lạc ấy của bản thân.

Một thời gian dài, tôi mang hết uất ức này chồng lên bực tức khác mà đối đãi với nhân gian như thể ai ai cũng là kẻ đáng cho tôi trút giận. Tôi mang những khó chịu ấy trong lòng như nuôi dưỡng một thứ cây độc mà thứ nhựa của chúng sẽ giết chết tôi lần mòn theo thời gian không hay biết. Tôi ghen ghét với tất cả niềm vui lẫn hạnh phúc của người khác và có lẽ khi ấy, cuộc đời này cũng không hài lòng về tôi phần nào như thế! Tôi thật buồn cười như thế!

Cho đến một ngày, người tôi yêu thương nhất chọn con đường phản bội niềm tin của tôi. Họ đâm vào tim tôi không chỉ một mà rất nhiều bằng những lời nói dối vụng về mà không ít lần tôi nhắm mắt cho qua. Tôi nhìn thấy máu của mình tuôn chảy thành dòng dọc theo thân thể, đọng lại thành vũng bên dưới chân cho đến khi ngã gục trong đớn đau đến tuyệt vọng. Trong cơn mê man ấy, tôi vẫn ôm chặt lấy những cán dao bởi sợ rút ra sẽ chẳng còn giọt máu nào lưu lại trong cơ thể đang tổn thương đến tột cùng này nữa. Tôi chẳng còn cảm thấy nỗi đau nào, chỉ biết quay về chốn riêng mình để tự xoa dịu vết thương và ôm lấy những vết dao do người ban tặng mà tuôn nước mắt ngay cả trong giấc ngủ đầy vô thức.khong ai ngoc den muc cho doi mai mot nguoi khong thuoc ve minh 2 - Sau sóng gió là bình yên - Phần 12 - viet-lach, khi-chung-ta-yeu

Tôi dần học được rằng tha thứ cho người khác cũng chính là cách khiến cho bản thân nhẹ nhàng hơn. Trái tim sẽ thanh thản hơn bởi không còn trách cứ, không đeo mang muộn phiền nào nữa. Nỗi buồn như một tảng đá và chúng cứ mãi đè nặng lên lồng ngực khiến ta gần như ngạt thở. Gánh nặng ấy đến khi đặt xuống rồi thì không ai còn muốn vác lên vai lần nữa. Tôi dần thấu hiểu rằng ai cũng có lúc sai lầm, không phải điều thì sẽ là điều khác, chưa phải lúc này sẽ là lúc nào đó mà thậm chí chính họ cũng chẳng ngờ đến. Nếu ta cứ mãi khắt khe với những người xung quanh thì làm gì có cơ hội cho những chân thành được bên cạnh, nếu ta cứ mãi khó khăn với những người bên cạnh thì sao có niềm vui nào đến bên mình. Chúng ta không thể đầu độc chính mình mà mong kẻ khác nhận lấy đau thương. Cuộc sống chỉ có thể tốt đẹp hơn khi ta có thể đặt những dối gian, tức giận, oán trách xuống vệ đường và thong thả bước tiếp con đường riêng mình với tâm thái vô cùng bình an.

Bằng cách nào đó, tôi chọn tha thứ cho người ấy dù những điều họ phạm phải từng là điều tôi nghĩ rằng không thể tha thứ. Tôi chọn yêu thương và bao dung hơn oán trách và kết tội. Tôi cho chính mình một niềm hy vọng, tôi trao về họ một cơ hội cùng niềm tin yêu lần nữa bằng chính yêu thương của mình. Tôi không nghĩ bản thân quá mơ mộng và ngây thơ khi chọn tin yêu ai đó thêm một lần bởi cuộc sống này có những điều chính bản thân ta cũng chẳng lí giải được hành động của bản thân. Tôi tin mình đủ hiểu và cảm thông cho những sai lầm của họ dù nó ra sao và khiến tôi tổn thương thế nào!DSC 0097 1024x685 - Sau sóng gió là bình yên - Phần 12 - viet-lach, khi-chung-ta-yeu

Tôi tin cuộc đời này luôn là những ngày tươi đẹp khi chính bản thân ta chịu suy ngẫm mọi điều cho đến tận cùng nguyên cớ và hiểu rõ chúng như thể một điều hiển nhiên và chấp nhận đối mặt với mọi vấn đề hay rắc rối mà cuộc sống này mang đến. Bởi đằng sau sóng gió là bình yên, chỉ có thể đương đầu một cách rõ ràng với khó khăn mới giúp ta bước qua chúng một cách nhanh chóng cho dù phải chịu nhiều mỏi mệt, tổn thương hay mất mát. Sau những thăng trầm, chán chường, mỗi chúng ta sẽ biết yêu hơn những ngày nắng, những khi bình yên dù chỉ là thoáng chốc. Đôi khi bình yên không mang hình bóng của hai người nhưng chính an yên trong lòng mỗi người mới thực là điều còn quan trọng hơn cả việc bên cạnh bạn có ai hay không. Bình yên là chân hạnh phúc, dù chỉ một mình, hãy thực sự hài lòng với chúng bởi đôi khi tình yêu không phải điều duy nhất có thể khiến con tim an vui.

Carmen

Châu Carmen Nguyễn - Business Development & Sales. Với hơn 10 năm làm việc trong lĩnh vực marketing & sales các ngành mẹ và bé, thời trang cao cấp và bán lẻ. Và hơn 5 năm trong hoạt động đào tạo. Là thành viên của The Unbeaten Team (TUT).