Không quan trọng là yêu bao nhiêu hay biết nhau bao lâu. Quan trọng là thấy đủ về nhau, đủ cần, đủ hiểu và đủ để có thể cùng nhau lựa chọn những quyết định lớn cho đời mình.
Tôi từng âm thầm chờ đợi một người, chờ đến một ngày cả hai thấy mọi thứ đủ cho một quyết định lớn cùng nhau. Một sự lựa chọn cần thiết khi cả hai cảm nhận cần có nhau trong những ngày còn lại của cuộc sống này. Tôi tin sự im lặng ấy không hề hoang phí và khoảng thời gian ấy là những ngày cô đơn bình yên nhất tôi từng có đến tận hôm nay. Trong những đợi chờ ấy, tôi chờ mong thời gian xoa dịu trái tim kia và đong đầy thêm yêu thương cùng bao dung trong lòng mình.
Tôi đã chờ một cách thật dịu dàng và không vội vã như thế. Tất cả như thể một cốc trà thơm cùng bánh ngọt giữa một buổi chiều yên ả chờ được thưởng thức. Tôi tin một ngày những chờ đợi ấy sẽ dừng lại và hạnh phúc sẽ mỉm cười viên mãn.
Cho đến ngày tôi nhìn thấy ảnh cưới của họ cùng một cô gái không rõ mặt trên trang cá nhân. Một thoáng bất ngờ. Tôi bấm nhanh số điện thoại người một cách vô thức nhưng kịp buông điện thoại xuống thật nhanh.
Tôi vào trang cá nhân của người, xem thời gian qua thế nào. Ừ, thì người vừa kết hôn cùng một ai đó với hàng trăm lời chúc tụng cho đôi tân lang và tân nương.
Ngày người cưới tôi còn lang thang đâu đó ở biên giới phía tây và lo lắng không kịp giờ về trước khi đóng cửa khẩu. Người vẫn ân cần gọi điện chỉ dẫn tôi đi về. Tôi nào biết hôm ấy người thành hôn, người đã thuộc về một người khác, bước vào một thế giới khác và rời khỏi thế giới của tôi trong im lặng.
Tôi rồi cũng hiểu ra. Chúng ta có thể yêu, có thể không yêu nhưng chúng ta rồi sẽ chọn một người đủ hiểu và đủ cần để bên cạnh mình suốt khoảng thời gian còn lại.
Không quan trọng là yêu bao nhiêu hay biết nhau bao lâu. Quan trọng là thấy đủ về nhau, đủ cần, đủ hiểu và đủ để có thể cùng nhau lựa chọn những quyết định lớn cho đời mình.
Có thể tôi sẽ kết hôn với một người không yêu tha thiết nhưng hiểu tôi thật rõ. Có thể ngày mai hay ngày kia tôi sẽ kết hôn với một người chưa từng nghĩ đến nhưng lại thấy đủ cho giây phút ấy.
Sau cùng vẫn là một chữ “đủ”.
Carmen