Tình yêu luôn nhiều cung bậc và cảm xúc mà trong đời ai cũng phải một lần đi qua để nếm những đau thương, hạnh phúc, vui vẻ xen lẫn chua cay, ngọt bùi mà cuộc đời dành cho những kẻ si tình.
- Tình yêu là cần thiết nhưng không phải nhất thiết. Có hay không có tình yêu đều không khiến bản thân mất đi giá trị vốn có.
- Chúng ta rồi sẽ trưởng thành từ nỗi đau. Chỉ cần can đảm bước thật chậm qua hết những tổn thương sẽ đến ngưỡng cửa bình yên. Sau cánh cửa ấy vẫn có bão giông nhưng ta có thêm một bờ vai, một vòng tay để tựa nương và chia sẻ.
Đừng gục ngã cũng đừng đầu hàng. Nếu muốn khóc hãy cứ khóc nhưng xin em đừng từ bỏ. Dù ra sao, em luôn xứng đáng được hạnh phúc. Cuối con đường sẽ có ai đó dành riêng cho em - Khi người ta sống trong cô đơn đủ lâu, người ta thường nhầm lẫn những cử chỉ hàng ngày của người khác là sự quan tâm đặc biệt hoặc trở nên từ chối mọi sự quan tâm đến từ người khác như một cách quay lưng với phần còn lại của thế giới. Điều duy nhất họ bận tâm lúc này chính là thế giới của họ, nơi chứa đầy sự bình yên và thoải mái và họ muốn chìm sâu vào chúng.
- Nếu ai đó làm bạn khóc vì đau khổ hay buồn bã thì điều duy nhất bạn cần làm là rời bỏ họ chứ không phải cố gắng chịu đựng một mình.
- Nếu ai đó phản bội bạn, đừng quá đau khổ mà nên cảm thấy may mắn. Bởi ít nhất trong lúc này bạn vẫn có thể từ bỏ họ dễ dàng hơn. Bạn có thể không may nhưng đừng tự trách chính mình bởi kẻ phản bội mới là kẻ không ra gì.
- Dù sao thì cũng cần mỉm cười thật nhẹ nhàng là đủ. Bởi cuộc đời chẳng đủ dài để ta nối tiếp mãi những yêu thương và cũng chẳng quá ngắn để lặp lại những sai lầm.
Cứ tin rằng mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi và giữ cho chính mình một trái tim ấm áp thì dù muộn màng hạnh phúc vẫn sẽ đến bên và mỉm cười.
Chẳng có ai không bị tổn thương và không làm tổn thương một ai đó thế nên cứ bình an mà sống. Bài học nào cũng buộc bạn trả một cái giá tương xứng. Về sau, xin hãy vì chính mình mà sống thật hạnh phúc và đừng nhìn lại dù chỉ một cái ngoái đầu.
Sống một cách an yên là bến đỗ cho hạnh phúc tìm đến. - Mọi chuyện luôn có một kết thúc riêng mà chúng ta ngoài việc nhìn chúng xảy ra một cách bất lực thì chẳng thể làm gì khác dù muốn hay không.
Cuộc sống là như thế và tình yêu cũng không loại trừ. - Thật ra thì mọi sự vui buồn đều là do chính mình tạo ra.
Chỉ cần luôn nhớ rằng không hy vọng thì không thất vọng. Chỉ bấy nhiêu là đủ bởi chẳng thất vọng thì sẽ không có muộn phiền nào bủa vây.
Đừng quan tâm ai nhiều quá. Đừng bận lòng vì chuyện của một ai quá. Bởi họ sẽ đến trong một ngày mưa gió trút xuống đời họ rồi lại ra đi khi nắng vàng vừa ửng. Và họ cũng kịp mang đi ánh nắng của bạn sau những ngày nương nhờ ngắn ngủi.
Cảm thông và thấu hiểu là những điều tốt đẹp nhưng đôi khi chỉ tốt đẹp với người nhận, còn kẻ trao đi phải đổi lại đau lòng. Mình bên họ những ngày tăm tối để ngày nắng vàng họ rời mình đi. Mình nghe họ nói những lời đau nhói để ngày huy hoàng họ quay lưng đi.
Có lẽ, thế giới của những người nhạy cảm đầy những hố đen sâu hoắm, bởi mỗi người bỏ đi đều mang theo một phần trái tim.
Có gì đâu mà buồn, họ là gió, đùa vui một lúc bên cỏ lau thôi mà! Vạn sự tùy tâm. Chỉ có chính mình mới khiến mình vui hay buồn. - YÊU ĐƠN PHƯƠNG
Yêu đơn phương là tình yêu chỉ có một người. Một người âm thầm theo dõi, âm thầm quan sát, âm thầm quan tâm, âm thầm bên cạnh và sau cùng là âm thầm tổn thương trong lặng lẽ.
Người ta yêu đơn phương vì nhiều lẽ. Có thể họ không muốn đánh mất người họ yêu nếu chẳng may tình yêu kết thúc, có thể họ lo sợ về một tương lai không có nhau trong tình yêu, có thể… Một lí do nào đó thật khác nhưng suy cho cùng thì thật đau lòng bởi có tình yêu nào lại muốn ở yên mãi trong sự im lặng.
Yêu người, mong người bình yên, mong người hạnh phúc. Đứng bên cạnh người những ngày giông tố đến, dành cho người một chút niềm tin và hy vọng vào ngày mai, cảm thông cho người những khi trót lỡ lời,… để rồi ngày giông tố đổ lên tình mình, ngày mình thất vọng vào tình yêu ấy, ngày mình cần một ai an ủi thì phải tự mình lau đi nước mắt, tự mình đi qua bão tố, đi qua nỗi đau trong cô đơn.
Yêu đơn phương chính là tình yêu đáng trân trọng nhất bởi người đã bên ta mà chưa từng một lời tỏ bày. Khi ta hạnh phúc là khi họ im lặng rút lui nhường lại cho ta nụ cười không chút bận tâm.
Yêu đơn phương là tình yêu chỉ có một người, một mình khắc khoải, một mình ôm nỗi đau mà chỉ biết mong người mỉm cười hạnh phúc cũng đành lòng.
Yêu đơn phương không có khởi đầu thì biết đến khi nào sẽ kết thúc…! Có người vì yêu một người mà chọn một đời đơn độc để mãi nhìn về người kia suốt cuộc đời. - Nếu bạn có tình cảm với ai đó, xin hãy can đảm nói ra. Đừng để tình cảm kia chết trong nghẹn ngào bởi đời này có mấy người yêu nhau mà gặp được nhau.
Carmen