Sau chia tay là chuyện của mỗi người…

0

Tôi không còn nhớ rõ lần cuối cùng mình mỉm cười vì hạnh phúc trong tình yêu là khi nào. Cả lần cuối tôi đã khóc vì tổn thương khi yêu cũng chẳng nhớ được nữa! Tôi cảm nhận điều gì đó đã mất đi… mãi mãi!mondulkiri carmen 2 1024x576 - Sau chia tay là chuyện của mỗi người... - viet-lach, tan-van

Tôi không phải cô gái đầy mộng mơ vừa biết yêu nên chẳng thể nói rằng tôi vừa mất đi một khoảng trời màu hồng. Điều tôi mất đi có lẽ là những gì còn sót lại sau biết bao lần vụn vỡ. Tôi không còn thấy đau, chỉ thấy mình lạc lõng. Tôi cảm giác mình đang đi ngày càng sâu vào khu rừng bằng chính lối mòn đầy cỏ dại. Quanh tôi là những thân thông già vươn cao, tiếng chim ríu rít trong nắng vàng và cái lạnh đặc trưng của cao nguyên. Tôi cứ thế mà đi, đi mãi mà chẳng biết đi về đâu.

Sau chia tay, mọi chuyện đều trở thành chuyện riêng của mỗi người. Chẳng còn ai hỏi ai một lời, chẳng có ai gửi cho ai những dòng tin nhắn quan tâm, chẳng có ai mong ngóng một ai,… Là chẳng có ai hay chẳng dám mong, chẳng dám đợi chờ một ai đó mà nay đã trở thành một phần của quá khứ mang tên đã-từng.

Tình yêu chân thành là một món quà mà cuộc sống dành cho chúng ta nhưng để có thể đón nhận chúng, mỗi người đều cần nhiều hơn là chân thành. Đi qua vài lần đớn đau, tôi chẳng còn mong ngóng một ai bước vào đời mình. Tôi chẳng dám mong gì hơn bình yên đến hết đời. Sống một đời nhàm chán với thứ cảm giác tôi gọi là bình-yên-của-sự-cô-đơn. Tôi học cách làm mọi chuyện, học cách xoa dịu chính mình mỗi khi một mùi hương hay góc phố quen gợi lại ký ức xưa, học cách sưởi ấm đôi tay ngày đông rét mướt, học cách ngủ yên những ngày giông tố đổ lên cuộc đời đã nhiều lần thất vọng, học thêm nhiều thứ,… học cách chấp nhận.

Rồi tôi cũng quen, quen với cuộc sống đơn độc, quen với cảm giác một mình giữa đám đông nhộn nhịp của những cặp đôi đang hạnh phúc ngày cuối tuần. Tôi quen với cuộc sống yên-bình của chính mình.z1055253720839 34f39115aabc6c08a4021f0754c3d29d 1024x768 - Sau chia tay là chuyện của mỗi người... - viet-lach, tan-van

Điều đáng tiếc nhất không phải là bỏ lỡ người dành cho mình mà là khi gặp được người dành cho mình thì những điều tốt đẹp nhất đã chẳng còn. Thật đáng tiếc…! Tiếc cho tất cả!

Sau chia tay, chẳng còn những từ «chúng ta» hay «hai ta», chỉ còn đơn độc một từ «tôi». Sẽ chẳng bao giờ nghe lại những câu «chuyện chúng mình» chỉ còn «chuyện của tôi» tiếp nối ngày tháng trước mắt. Chuyện chỉ còn một người, chuyện ngày kia hai người nay chẳng còn nữa…

Mỗi người rẽ một hướng, mỗi người đi về một phương trời đơn độc. Ai nặng lòng tất là người đau khổ! Chuyện xưa nay chẳng còn, người xưa nay chẳng bên mình. Chuyện chúng mình chẳng còn…

Sau chia tay, chuyện gì cũng là chuyện của một người mà thôi!

Carmen

Châu Carmen Nguyễn - Business Development & Sales. Với hơn 10 năm làm việc trong lĩnh vực marketing & sales các ngành mẹ và bé, thời trang cao cấp và bán lẻ. Và hơn 5 năm trong hoạt động đào tạo. Là thành viên của The Unbeaten Team (TUT).