Carmen nói về tình yêu – Phần 17

0

Tình yêu luôn nhiều cung bậc và cảm xúc mà trong đời ai cũng phải một lần đi qua để nếm những đau thương, hạnh phúc, vui vẻ xen lẫn chua cay, ngọt bùi mà cuộc đời dành cho những kẻ si tình.z1363543622544 df518ef304cbdf6e146604a73977f0b7 1024x711 - Carmen nói về tình yêu - Phần 17 - viet-lach, tan-van

  1. Đến khi bạn hiểu ra nhiều chuyện thì bạn cũng nên hiểu rằng việc tìm thấy người luôn mong chờ chẳng phải luôn đi cùng việc họ sẽ bên cạnh bạn.
    Cái cầm tay ấy… từ rất lâu, rất lâu… Tưởng chừng sẽ không thể tìm thấy cảm giác mình từng mơ mộng nhưng nó lại đến khi mình ít nghĩ ngợi nhất và đến từ người bất đồng nhất.
    Rốt cục, mình hiểu ra bản thân cần cái cầm tay ấy, cần cảm giác ấy nhưng với người ấy thì chẳng dám cam kết. Bởi chẳng có gì là mãi mãi, chẳng có gì là chắc chắn. Chỉ có hôm nay, chỉ có lúc này mà thôi.
    Chỉ khi lạnh lẽo, mình cần một bàn tay…!
  2. Bình yên cũng là một loại hạnh phúc. Chỉ là người ta không đủ tĩnh lặng để ngẫm ra bản thân đã hạnh phúc thế nào.
  3. Cô đơn lâu quá người ta có xu hướng hoặc chẳng còn nhớ được cảm xúc thật sự ra sao hoặc cứ ngày qua ngày với những mối quan hệ đậm đặc tính tạm thời chẳng có nổi chút dấu ấn ghi lại.
  4. Lúc nào đó, mình phải học cách vừa lòng.
    Vừa lòng với điều mình có và vừa lòng với điều không có.
    Tôi luôn cho rằng bản thân đang nỗ lực tìm kiếm một mối quan hệ bền vững nhưng sâu thẳm bên trong thì hoàn toàn trái ngược. Đó là nghịch lí. Đó là chấp nhận.
    Chấp nhận nỗ lực trong e ngại, chấp nhận tiến lên trong sự phòng thủ. Và khi đứng trước lằn ranh chọn lựa thì tôi từ bỏ. Tôi chấp nhận phí hoài công sức và thời gian của chính mình để chọn một quyết định khác. Quyết định rút ra từ những bài học nhiều xót xa.z1363543386466 b030306873ef014ef66948504fc0c624 1024x537 - Carmen nói về tình yêu - Phần 17 - viet-lach, tan-van
  5. Tim không động thì lòng không đau.
  6. Kỳ thực những xúc cảm đó không dành cho người. Chỉ là vô tình để người cảm nhận bởi những nét tương đồng với một ai kia.
  7. Rồi mình cũng quen. Quen với những lời hứa không bao giờ thành hiện thực, quen với những lần hẹn sẽ đi vào quên lãng.
    Cái việc ấy được mang từ người đàn ông này áp lên người đàn ông kia. Chúng được mang từ mối quan hệ này đặt để lên mối quan hệ kia.
    Chúng cứ thế như một chân lý, không hề sai khác đi. Như thể mặt trời luôn mọc đằng ở đông và lặn ở đằng tây. Còn những lời hứa cứ theo gió bay chẳng bao giờ thành hiện thực.
  8. Có những lúc bản thân bị đặt vào giữa những tình huống mà chẳng thể phân định rõ đâu là đúng, đâu là sai, đâu là trái, đâu là phải.
    Những lúc như vậy, trái tim thổn thức mà lý trí thì như uất nghẹn. Thế mới là cuộc đời, thế mới là lòng người.
    Vẫn là câu “đầu lạnh, tim nóng” nhắc nhở chính mình.z1363543078384 f80ef6c49ba973fd546d55459d8ab524 1024x536 - Carmen nói về tình yêu - Phần 17 - viet-lach, tan-van
  9. Có nhiều chuyện vốn đã biết từ trước nhưng không phải chỉ cần nói không thì có thể xem như chẳng có chuyện gì.
    Vẫn là “mắt không thấy thì tim không đau”.
    Vẫn phải nhắc chính mình rằng “tim không động thì lòng không đau”. Đơn giản thế thôi. Bấy nhiêu thôi mà có dễ gì.
  10. Qua đi giây phút mong chờ, mọi hồi đáp đều trở nên vô nghĩa.

Carmen

Châu Carmen Nguyễn - Business Development & Sales. Với hơn 10 năm làm việc trong lĩnh vực marketing & sales các ngành mẹ và bé, thời trang cao cấp và bán lẻ. Và hơn 5 năm trong hoạt động đào tạo. Là thành viên của The Unbeaten Team (TUT).