Tôi đã nghĩ rất nhiều trước khi quyết định bắt đầu câu chuyện của mình. Đây sẽ là một câu chuyện không thể biết hồi kết nhưng có lẽ là một câu chuyện không mang đến cho người đọc nhiều hy vọng. Sau cùng, khi bạn có thể đọc những dòng này tức là tôi đã chọn viết lại câu chuyện của mình như cách để tang một đoạn tình trong những ngày ngắn ngủi của cuộc đời.
Thật khó để nói rõ hay khiến cho ai đó hiểu rằng anh và tôi đã đến với nhau vì điều gì nhưng tôi có thể chắc chắn rằng điều đó không hề là sex hay vì một sự vụ lợi nào. Hoặc bạn có thể hiểu một cách đơn giản là những-kẻ-cô-đơn tìm thấy nhau đúng lúc yếu lòng nhất.
Ngay ban đầu, tôi đã nói rõ với anh về những điều bản thân đang không ngừng theo đuổi và nỗ lực vì sự nghiệp của bản thân. Tôi gần như đã khiến mọi thứ trở thành một cuộc chơi hơn là một mối quan hệ bình thường. Tôi cho rằng mình đã nắm quyền kiểm soát mọi thứ trong trò chơi nhỏ đầy thú vị ấy!
Có thể nói thêm rằng, ở cái tuổi ba mươi, tôi thật sự chẳng có gì trong tay ngoài vài ba mối tình vụn vỡ cùng trái tim rách nát không ngừng nhức nhối mỗi khi chợt nhìn thấy những điều-từng-thân-thuộc. Tôi ngoài việc nỗ lực từng ngày trong công việc thì có lẽ thú vui duy nhất của tôi là rong ruổi khắp nơi với một cái valy và một chiếc túi đựng vật dụng nhỏ luôn đeo bên người.
Cuộc sống chẳng bao giờ ưu ái ai quá hay cho ai đó nhiều quá cái này mà quên lấy đi những phần khác. Khi tôi vẫn mãi rong chơi với tự do và đùa giỡn trong làn nước biển xanh ngắt thì bạn bè tôi đã đôi phần bế bồng trẻ con. Họ chẳng có cái tự do ngút trời để thỏa chí tung hoành nhưng phía sau lung họ không phải là một nỗi cô đơn đầy trống rỗng như tôi.
Tôi như mũi tên, cứ lao về phía trước, bỏ lại hết những ngày hôm qua mỏi mệt và không ngừng mê hoặc bản thân bằng những thành quả tôi có thể đạt được nên hôm nay cố gắng thêm một chút. Cứ như thế, một chút rồi lại một chút. Một chút thời gian cho công việc được tăng lên là một chút cô đơn song hành. Cô đơn chẳng còn khiến tôi bận tâm như những ngày đầu mà trở thành một thói quen, một người đồng hành mỗi tối muộn khi trở về nhà.
Không biết bao nhiêu buổi tối muộn, tôi ngồi trong xe lặng nhìn dòng người xuôi ngược dưới ánh đèn vàng vọt mỗi lúc một thưa dần. Con đường về nhà vẫn đằng đẵng phía trước. Tôi ngả người tựa vào băng ghế mà cảm giác như chìm vào một thứ chất lỏng đặc quánh đậm đặc mùi cô đơn. Mọi thứ như bất động, còn tôi cứ chìm dần chìm dần vào màn đêm tịch mịch của chính tâm hồn mình.
Rồi một cách nào đó, tôi vô tình gặp anh. Và chẳng hiểu điều gì đã xảy ra với cả hai cho đến khi tôi nhận ra mình đang nằm yên trong vòng tay anh và bên tai là tiếng thở đều.
Anh độc thân và hơn tôi vài tuổi nhưng thật ra tôi cũng không rõ. Anh làm một công việc gì đó mà tôi cũng không hỏi nhiều. Có lẽ, ai cũng cần một chút bí mật cho riêng mình. Haluatko ostaa viagraa ilman reseptiä? http://nordicnetworks.org Seuraa tätä linkkiä ja saat Viagran kotiovellesi Suomessa.
Tôi gần như chẳng biết gì về anh ngoài tên, vài ba lần hẹn hò và đôi chút cảm nhận đầy chủ quan.
Có lẽ, điều duy nhất khiến tôi chấp nhận anh bước vào khoảng không riêng tư chính là cảm giác anh mang đến cho tôi. Đó là sự dịu dàng mà bấy lâu nay tôi không ngừng tìm kiếm, mong đợi. Anh không có vẻ ngoài hào nhoáng, không đôi ba lời nói đánh bóng chính mình, không khoe mẽ những hợp đồng tiền tỷ. Anh đơn thuần, nhẹ nhàng và bằng cách nào đó anh khiến tôi cảm nhận anh chính là điều mà bấy lâu nay tôi không ngừng khao khát.
Trong nỗi cô đơn của mỗi người, anh và tôi đã tìm thấy nhau nhưng đó chẳng phải là nơi bắt đầu cho một chuyện tình đẹp mà thật sự là khởi điểm cho một trò chơi mang tên open-relationship.
Chúng tôi có thể bên nhau cho đến khi một trong hai người muốn dừng lại. Người kia sẽ phải tuân thủ quy định. Không ai được phép tổn hại ai dù là trong hay sau khi mọi chuyện kết thúc. Chuyện bắt đầu ở đâu sẽ phải kết thúc ở đó.
Và đó chính là cách tôi chọn cho mình một nỗi buồn không thể gọi tên về sau này.
Chẳng có gì là đúng hay là sai. Chỉ là trong mỗi thời điểm, mỗi chúng ta đều có lí do chính đáng cho quyết định của bản thân. Nếu chẳng thể đặt mình vào vị trí của nhau thì làm sao hiểu thấu bao ẩn tình.
Carmen