Tha thứ cho người, cho chính mình và cảm thông cho cuộc đời là điều cần làm để sống những ngày sau trong an nhiên.
Một năm nhiều khó khăn và biến động vừa kết thúc.
Thời khắc kết thúc một năm cũ cũng là lúc chào đón một năm mới như chúng ta vừa thoát thai khỏi cái kén sâu xấu xí trở thành một chú bướm thật rực rỡ.
Sau nhiều năm, thì bản thân không còn thấy việc viết một bài để tổng kết năm mới là cần làm, thậm chí là xu hướng của nhiều người.
Chúng ta nên nói về những hy vọng cho một tương lai với những điều tích cực. Cũng không thể phủ nhận rằng nhìn lại những điều được và mất sẽ khiến mỗi người hiểu rõ chính mình hơn, học nhiều bài học giá trị hơn và đâu đó sẽ sống tốt hơn cho quãng đường phía trước.
.
Bản thân đã tự hài lòng với những được và mất trong nhiều năm cố chấp, giằng co với quá khứ.
Biết thỏa hiệp với thời gian rằng ai ai cũng đến lúc bước qua sườn đồi bên kia cuộc đời và sự già cỗi là không thể tránh khỏi. Nhất là khi tuổi trung niên đã lấp ló ngoài ô cửa.
Biết đâu là điều bản thân nên làm và chấp nhận cái giá cho những điều mình tin tưởng. Dù cái giá phải trả không hề đơn giản hay dễ dàng đổi chác.
Hiểu rằng mọi sự việc đều là chọn lựa của bản thân thế nên người duy nhất phải chịu trách nhiệm không ai khác ngoài chính mình. Bản thân đã nhìn ra những niềm vui phút chốc phải trả bằng sự dằn vặt dai dẳng và chọn lối rẽ đúng đắn.
.
Ai cũng có những hối tiếc riêng mình. Những điều đã qua, chỉ cần hiểu rõ rồi bước tiếp là đủ.
Tha thứ cho người, cho chính mình và cảm thông cho cuộc đời là điều cần làm để sống những ngày sau trong an nhiên.
Tự mình chăm sóc cho chính mình thật tốt. Tập trung vào điều mình muốn và thực hiện nó với sự nghiêm túc nhất.
Đó chính là mục tiêu cho những ngày tháng tiếp theo.
.
Yêu chính mình. Làm việc nghiêm túc. Học hỏi không ngừng.
Bạn không cần sống để được vinh danh. Chúng ta cần một cuộc sống ở đó chúng ta được sống thật sự!
P.S:
Đây là cái tút được viết trên sticky notes nền hồng sến sẩm.
Carmen