Tình yêu mang đến nhiều niềm vui nhưng cũng không ít khổ đau. Có những phút giây hạnh phúc nhưng cũng không ít những quyết định đau lòng mà mỗi người trong cuộc cần chấp nhận.
- Người ta thường nói rằng muốn hiểu bạn nhiều hơn nhưng khi bạn mở lòng thì họ lại cho rằng bạn rắc rối.
Ừ thì ai mà không có những băn khoăn được giữ kín cho riêng mình. Bởi không biết tỏ cùng ai nên cứ im lặng giữ nguyên trong lòng. Đến khi có người ngỏ lời quan tâm thì lòng hân hoan như người chết đuối ôm được tấm gỗ giữa biển nước mênh mông. Nhưng mà không… Chỉ phút chốc mà tấm gỗ đã vỡ toang. Ta cùng chút hy vọng cuối cùng chìm sâu xuống lòng biển đen thăm thẳm mãi mãi. - Sau một mối quan hệ kết thúc, người ta hay trách nhau không chân thành. Họ trách nhau vì sao không thế này, vì sao không thế kia hay vì sao đã thế này, vì sao đã thế kia… Rồi họ kết tội lẫn nhau rằng chưa từng có phút giây nào thành thật.
Có lẽ họ nhầm và chúng ta cũng nhầm.
Chân thành không có nghĩa là mãi mãi. Chân thành đôi khi chỉ một lúc và đôi khi cần có điều kiện. Đó chính là “chân thành có điều kiện”. - Hãy sống theo cách bạn muốn. Mọi việc rồi sẽ theo cách vốn dĩ nó phải xảy ra
- Có những chuyện không phải cứ cố gắng thì sẽ đạt được kết quả như ý. Nỗ lực của bạn chỉ để biết rằng điều đó quan trọng thế nào.
Và đôi khi là đã từng quan trọng thế nào… - Rồi sẽ đến ngày bạn hôn nhưng không yêu, nhớ nhưng không yêu cầu, làm tình nhưng không đặt kì vọng.
Ngày đó rồi sẽ đến. Đó là khi bạn biết lòng mình đã chẳng còn mong những yêu đương hoang đường. - Người ta sống thế nào đều có lí do cả, chỉ là lí do của người này làm đau đớn người kia!
- Trên đời này, có 2 thứ nhất định không được bỏ lỡ.
Một là chuyến xe cuối cùng.
Hai là người yêu thương mình thật lòng. - Người ta bây giờ sống khổ quá! Đã khổ lại còn hèn.
Đến những chuyện của chính mình cũng không tự quyết được. Lý tính hay cảm tính cũng không phân định được.
Rồi người ta chẳng biết đâu là điều nên chọn nên cứ chọn sai. Đã chọn sai lại chẳng dám chọn lại mà cứ tiếc nuối quyết định của mình mà sống tiếp.
Vậy đó rồi người ta đâu còn thời gian, đâu còn sức lực mà hiểu cho ai, nghĩ cho ai. Vậy đó rồi thoáng chốc là hết một đời người chất chứa đầy khổ đau. - Không phải có bao nhiêu người muốn đến gần mà chính là kiểm soát được ai có thể đến gần. Đấy là hiểu rõ ai là người dành cho mình.
- Người đời mỗi khi đến một nơi thấy lưu luyến liền nghĩ sau này sẽ quay lại.
Người đời mỗi khi gặp nhau vẫn nghĩ lần sau sẽ gặp lại.
Đấy là chính họ không hiểu rằng cuộc sống này không có những tương lai như thế. Sẽ không có sau này hay lần sau nào tồn tại bởi một giây trôi qua thì mọi sự đã khác. Điều bạn nghĩ có khi chẳng thể nào đến được.
Người đời cứ hay như thế và để lại những điều đáng nói với nhau cho riêng mình. Đến khi nhận ra chẳng còn cơ hội để tỏ bày thì cả phần đời còn lại ôm tiếc nuối khôn nguôi.
Bạn có để dành điều gì vào hôm nay?
Carmen