Trong cuộc sống, có những lúc dù bản thân biết rõ phải phối hợp với những cá nhân khác để đạt được kết quả chung nhưng không phải lúc nào bạn cũng làm được.
Carmen cũng vậy, có những lúc biết rõ cần làm việc với một số người nhưng đến khi vào việc thì mọi chuyện chẳng đâu vào đâu. Và những cuộc họp thay vì đi đến sự thống nhất về kết quả thì trở thành những cuộc tranh luận không hồi kết với những lời lẽ khó nghe và chỉ trích lẫn nhau.
Chúng ta mất đi năng lượng tích cực, phí hoài thời gian và không nhận được gì ngoài một mớ cảm xúc tiêu cực.
Có khi nào bạn ngồi nghĩ lại và so sánh giữa kết quả mong muốn đạt được và kết quả thực tế nhận được không? Nếu có thì bạn cảm thấy thế nào và liệu có câu hỏi nào được đặt ra cho những tình huống như thế?
Carmen đã nhiều lần tự hỏi mình và đi tìm cho bản thân câu trả lời.
Thật ra, câu trả lời luôn ở đó, ngay bên trong mỗi người nhưng chúng ta lại lờ đi chúng.
Thay vì đặt những câu hỏi mang tính thử thách lẫn nhau, chúng ta hãy cho đối phương những phương án khả dĩ.
Thay vì ngụy biện cho những sai sót của mình bằng cách đổ lỗi và bắt đầu hành vi bới móc thiếu sót của người khác, chúng ta cần nhìn nhận bản chất vấn đề đúng như chính nó. Việc nêu ra những phương án khả thi cùng những sự hỗ trợ cần thiết từ những cá nhân liên quan là điều nên làm.
Thay vì không ngừng chê trách nhau bởi những sai lầm của đối phương, chúng ta nên nhìn rõ những yếu tố tác động đến hiệu quả công việc và cùng đề ra phương án chung.
Việc mọi người cùng lắng nghe, đề ra những phương án mang tính khả thi và nhìn những sai lầm đã qua như một bài học sẽ giúp mang đến một kết quả chung có giá trị. Và tất nhiên, đó là trong trường hợp lý tưởng. Thực tế thì không như thế! Ngay khi bạn muốn tìm ra phương án tốt hơn để hiệu quả công việc chung cải thiện thì vẫn có những cá nhân không nghĩ như thế.
Họ sẽ không ngừng chỉ trích bạn, liên tục dùng những lời lẽ làm tổn thương lòng tự tôn của bạn theo cách miệt thị nhất. Nhưng đó không phải là điều bạn đáng phải chịu đựng. Và bạn sẽ phản ứng?
Carmen học được rằng: nếu bạn phản ứng lại những con người đó theo chính cái cách họ cư xử với bạn thì sau cùng bạn chẳng nhận được kết quả nào tốt hơn một trận cãi vã và những cảm xúc tiêu cực không đáng có.
Carmen học cách thay đổi hành vi của chính mình thay vì mong chờ đối phương làm điều đó cho mình.
Trong những tình huống căng thẳng, mình chọn việc lùi lại để tránh những lời lẽ sắc nhọn tuôn ra từ người khác làm tổn thương mình. Thay vì săm soi vào chuyện đã rồi, mình chọn cách tìm ra những phương án tốt hơn cho thời gian sắp tới.
Mình chọn việc tập trung vào kết quả mong muốn đạt được để nhìn thấy những phương án khả dĩ thay vì nhìn vào những chuyện đã xảy ra.
Điều này không chỉ giúp mình đạt được kết quả mong muốn trong công việc mà còn giúp mình tránh được những điều không hay xảy ra.
Bởi những lời lẽ chỉ trích không chỉ khiến bạn thấy tổn thương tại thời điểm đó mà chúng sẽ trở thành bóng ma đi theo người nghe trong nhiều năm tháng sau này. Đồng thời, những lời nói đó cũng góp phần hủy hoại những mối quan hệ hiện tại của bạn.
Đó là điều không một ai mong muốn.
Thay vì cứng rắn và sẵn sàng lao vào những trận chiến máu lửa, chúng ta nên chọn “quyền lực mềm” – một đặc quyền của phụ nữ.
Bạn đã sẵn sàng lùi lại trong các trận chiến chưa?
Carmen