Từ lý thuyết đến thực hành hay từ biết đến hiểu có khoảng cách là bao xa? Bạn có biết không?
Có bao giờ bạn tự hỏi vì sao khi tham gia những lớp học kỹ năng hay những workshop thì bản thân cảm thấy rất hào hứng và tin tưởng vào khả năng của bản thân nhưng khi bạn thật sự đối mặt với vấn đề thì mọi thứ lại diễn ra theo chiều hướng hoàn toàn khác?
Công sở không hẳn là chiến trường của những sự tranh giành hay thậu tóm từ quyền lực đến lợi ích nhưng cũng chưa bao giờ là chốn bình yên bởi những câu chuyện, những suy nghĩ khác nhau từ những người cùng làm việc trong một tổ chức. Và tôi đã trưởng thành thế nào sau những bài học lý thuyết đến khi có thể thực hành chúng một cách thuần thục?
-
KHI TUỔI TÁC LÀ TRỞ NGẠI
Vài năm trước, mình về một chuỗi bán lẻ với vị trí quản lý team MKT khu vực miền Nam và hỗ trợ công việc xây dựng kế hoạch cho MKT Dir (ngồi ở văn phòng Hà Nội). Công việc chuyên môn chưa từng là vấn đề nhưng ở đó mình đã có những vấn đề nhất định về con người.
Nhân sự làm việc trực tiếp với mình là một anh nhiều tuổi hơn (gọi là anh A), lúc này anh A đang lead một team Trade 05 người – đó chính là vấn đề. Bởi chúng ta luôn có những định kiến nhất định về tuổi tác, về giới tính nên khi mình nhận vị trí này thì mình vướng phải những vấn đề mang tính định kiến cá nhân. Người tiền nhiệm là một anh B (lớn tuổi hơn A) và sự tương đồng về mặt giới tính cũng như sở thích cá nhân khiến họ có nhiều điểm chung và dễ dàng chia sẻ hơn trong công việc. Có thể nói rằng anh B từng là lãnh đạo tinh thần, sau khi anh B rời đi thì anh A trở thành lãnh đạo tinh thần của team Trade.
Thời điểm đó, mình ít nhận được sự hợp tác từ anh A và sự khác biệt trong cách nghĩ cũng là một trở ngại không nhỏ trong việc hoàn thành các mục tiêu chung. Dù vậy, thì ở góc độ nào đó mình đã được thử thách để hoàn thành chỉ tiêu dù không ít áp lực (về nhiều mặt) lẫn nỗ lực.
Một người đàn anh đã nói với mình rằng mình nên dành thời gian gặp từng người nhân viên để nói chuyện và lắng nghe họ, tìm sự tương đồng cũng như tiếng nói chung. Từ đó, mình sẽ tự học được nhiều điều và biết cần làm gì để mọi việc trở nên tốt hơn. Dù đã lắng nghe, đã cố gắng thực hiện nhưng mình đã làm với tâm thế “vì phải làm” nên kết quả nhận về chẳng thể như mong muốn.
Về sau, anh A không còn làm chung công ty nữa và mình có vài lần trao đổi thì hóa ra mọi điều không như mình nghĩ. Đôi khi mình nên nói theo cách của nhau để vấn đề được sáng tỏ hơn.
Lần thực hành đầu tiên, dù thiếu sót và chưa “tự nguyện” nhưng với trải nghiệm đó cũng cho mình nhiều điều đáng ghi nhớ.
(Còn tiếp)
Carmen